Đối với một số người, tình yêu có thể xảy ra ngay lập tức (tình yêu sét đánh). Nhưng tình yêu cũng có thể đến từ từ. Ví dụ bạn và đứa bạn thân chơi với nhau hàng tháng trời, bỗng dưng một ngày nào đó, bạn nhìn nó và có cảm xúc khác lạ.

Điều gì đã thực sự xảy ra? Tại sao chúng ta cảm thấy phấn chấn khi yêu? Nguyên nhân được giải thích bởi cả 2 yếu tố: cảm xúc và chất hóa học. Những gì diễn ra trong tâm trí bạn đều được liên kết chặt chẽ với các hoóc-môn bên trong cơ thể.


Khi còn nhỏ, sự gần gũi mà hầu hết chúng ta trải nghiệm với cha mẹ, sự nhận thức về tình yêu vô điều kiện và cảm giác an toàn khi được cha mẹ ôm ấp là một điều tuyệt vời.
Tuy nhiên, khi lớn lên, sự gần gũi về thể xác trong tình yêu với cha mẹ giảm bớt, và chúng ta dường như tách khỏi đó. Chúng ta bắt đầu tìm kiếm sự an toàn và gần gũi về thể xác ở nơi khác – từ người bạn đời của mình. Tất cả chúng ta đều có nhu cầu được quan tâm và chăm sóc.
Tìm kiếm tình yêu
Thu hút là giai đoạn đầu tiên của tình yêu. Đàn ông và phụ nữ thu hút lẫn nhau bởi một vài yếu tố, trong đó một yếu tố quan trọng là họ có xu hướng bị thu hút bởi sự “quen thuộc” ở người kia.
Họ nhận thấy một điều gì đó ở người kia rất quen thuộc và điều này mang lại cảm giác thoải mái và vui vẻ. Các nghiên cứu về não bộ cho thấy có một lý do thuyết phục cho việc này.
Khi chúng ta trải nghiệm một cảm xúc nào đó, hạch hạnh nhân (amygdala) - nằm ở tâm của não – kích hoạt các hoóc-môn hoạt động.
Khi trải nghiệm đó được lưu trữ trong vỏ não (neocortex - phần não hoạt động như một “tủ hồ sơ”), thì nó sẽ được gắn liền với cả cảm xúc lẫn hoóc-môn. Khi chúng ta bất chợt gặp điều gì đó quen thuộc ở một người, những phản ứng về cảm xúc và hoóc-môn này được kích hoạt lại.


Các trải nghiệm đầu tiên trong đời bạn – nhiều khả năng là đến từ gia đình mình. Vì vậy, nếu bạn là đàn ông và gặp một phụ nữ nấu ăn ngon (giống mẹ bạn) thì khả năng là bạn sẽ bị thu hút bởi cô ấy. Ngược lại, nếu bạn là phụ nữ và gặp một người đàn ông chu đáo như cha mình, bạn có thể thấy ấm áp và đột nhiên bị thu hút mà không giải thích được.
Thu hút sự đối lập
Tuy nhiên, không phải ai trong tiềm thức cũng muốn chính xác những gì họ đã trải nghiệm trong thời thơ ấu. Đôi khi chúng ta muốn những thứ chúng ta không có khi còn bé nhưng ước có được nó. Vì lý do này mà đôi khi chúng ta bị thu hút bởi những người có vẻ như không phù hợp vì sự khác biệt quá rõ ràng.
Người kia có thể sở hữu những đặc điểm mà bạn không có và bạn đang cảm thấy thiếu. Việc kết hợp với họ khiến bạn cảm thấy được bổ sung, bù đắp. Ví dụ, Candy đã từng gặp một người nói thích sự mạnh mẽ, quyết đoán ở Candy mà anh ấy không có. Tuy nhiên, tiếc cho anh ấy là Candy lại không thích một người yếu đuối, nhút nhát chút nào cả >_<


| edit post
1 trong những thắc mắc, băn khoăn nhiều nhất mà Nữ Hoàng Thổi Kèn nhận được từ các chị em phụ nữ là "nghe nói quan hệ bằng miệng gây ung thư vòm họng" - và điều này khiến chị em sợ hãi không dám thổi kèn cho chàng của mình.

Được biết tin đồn này xuất phát từ nam diễn viên nổi tiếng Michael Douglas. Ông tiết lộ mình bị ung thư vòm họng - và đồng thời cho rằng nguyên nhân chính là oral sex (quan hệ bằng miệng) mang lại. Thông tin này đã khiến dư luận shock và hoang mang.

Tuy nhiên, trong khi thông tin này được lan truyền rộng rãi như một cơn sốt thì các bài báo đính chính - về việc Michael Douglas nói dối về bệnh tình của mình - lại không được quan tâm như vậy, do đó vẫn còn gây hiểu lầm cho dư luận. Cho nên Nữ Hoàng Thổi Kèn sẽ đăng lại bài viết này từ báo Thanh Niên để mọi người "bình tĩnh" lại nhé :-)

Michael Douglas nói dối về bệnh ung thư để bảo vệ sự nghiệp

Hóa ra căn bệnh ung thư vòm họng do oral sex (tình dục đường miệng) là kịch bản do chính Michael Douglas và ê-kíp dựng ra nhằm mục đích đánh bóng cho vai diễn trong phim Wall Street: Money Never Sleeps vào năm 2012.

Catherine Zeta Jones đã nói dối để bảo vệ sự nghiệp

Trò chuyện với Samuel L. Jackson trong chương trình ITV Talkshow This Morning, chuyên đề Tuần lễ nâng cao nhận thức về căn bệnh ung thư nam giới, ngôi sao hai lần đoạt giải Oscar thừa nhận ông thực sự được chẩn đoán mắc bệnh ung thư lưỡi, chứ không phải ung thư cổ họng như báo cáo ban đầu.

Ngôi sao 69 tuổi giải thích : "Chúng tôi không có cách nào hay hơn việc hủy bỏ những chuyến quảng bá tốn kém cho phim Wall Street: Money Never Sleeps bằng vấn đề về sức khỏe. Chỉ cần tôi đi ra ngoài và nói với họ tôi bị ung thư. Thế là xong”.

Các bác sĩ của Douglas sau đó khuyên ông nên “bẻ cong” sự thật.

"Hãy chỉ nói rằng đó là ung thư cổ họng”, Douglas thuật lại lời các bác sĩ.

“Tôi nói tại sao phải vậy, thì họ nói rằng “Căn bệnh ung thư lưỡi cần phải thực hiện phẫu thuật. Nó có thể không tốt và anh có nguy cơ mất một phần hàm và lưỡi”. Tin tức này thật sự ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi. Và tôi đã đồng ý nói dối”, Douglas thổ lộ.

Nam diễn viên thậm chí còn đi xa hơn khi nói bóng gió trên tờ Guardian khẳng định rằng bệnh ung thư của mình không phải do hút thuốc mà là từ vi rút HPV, dính dáng tới việc quan hệ tình dục bằng miệng với phụ nữ.

Thú nhận này ngay lập tức đã tạo nên một cơn sốt lúc đó. Michael Douglas xuất hiện trên trang bìa hàng loạt các trang tin giải trí. Phim tình cảm mùi mẫn của ông cũng được lục lại để nghiên cứu về thói quen “giường chiếu” của ngôi sao này.

Đại diện của ông sau đó phải đính chính để câu chuyện được “hạ nhiệt” rằng câu nói liên quan đến bệnh tình của Michael đặt không đúng ngữ cảnh và do đó không phải là trường hợp cụ thể của ngôi sao Ocean’s Twelve.

Chỉ có một sự thật về Michael Douglas thời gian gần đây, đó là cô vợ nổi tiếng Catherine Zeta Jones đã ly thân với ông sau 12 năm chung sống."

Nguồn bài viết: http://ihay.thanhnien.com.vn/hau-truong/michael-douglas-noi-doi-ve-benh-ung-thu-de-bao-ve-su-nghiep-23394.html

Kết luận: Tuy nhiên điều này không có nghĩa là thổi kèn sẽ đảm bảo an toàn 100%. Có 1% cơ hội nhỏ mà chị sẽ nhận được những món "quà lưu niệm" ngoài ý muốn. Nếu chị muốn biết cách bảo vệ mình khỏi các bệnh lây truyền qua đường tình dục (STDs) - chị có thể tham khảo chương trình "Trở thành Nữ Hoàng Thổi Kèn trong vòng 7 ngày" tại đây nhé :-)


| edit post
Theo quan niệm truyền thống, đàn ông châu Á là người chủ tuyệt đối của gia đình. Họ có thể đánh vợ, say rượu, cờ bạc, chơi bời... Dù vậy, phong trào đấu tranh đòi quyền bình đẳng của phụ nữ (PN) châu Á vẫn đang phát triển mạnh mẽ.

Theo số liệu của ngành tòa án TP.HCM, hiện có khoảng 40% các cuộc kết hôn kết thúc bằng ly hôn (tăng gấp đôi so với năm 1998). Nếu so sánh thì tỷ lệ này của nước Mỹ là 49%, cao nhất thế giới. Ở các nước phát triển khác cũng khoảng trên 40%. Như vậy, tuy thua kém nhiều về thu nhập nhưng tần suất ly hôn trong các gia đình Việt Nam ở các đô thị lớn cũng không kém các nước phát triển.

60% các vụ ly hôn ở Việt Nam có yếu tố bạo lực gia đình và trung bình, cứ ba vụ ly hôn thì có một vụ do nguyên nhân ngoại tình. Trên thực tế, tỷ lệ này hẳn sẽ còn cao hơn, nếu tính tới các trường hợp “khéo chùi mép” hoặc tha thứ và hàn gắn.


Một cuộc điều tra đã chỉ ra bốn nguyên nhân chủ yếu thường dẫn đến ly hôn là mâu thuẫn về lối sống, ngoại tình, kinh tế và bạo lực gia đình, nhưng nguyên nhân chủ yếu là lối sống và ngoại tình. Từ xưa đến nay, đàn ông Việt hầu như không làm những việc vặt trong nhà. Nhiều người coi đó là “thiên chức” của PN. Với lý do kiếm tiền, đàn ông tự cho mình quyền đi suốt ngày, thậm chí cả buổi tối, dồn tất cả việc nhà và chăm con cho vợ. Họ vẫn đòi “dạy” vợ như ông và bố họ ngày xưa.

Trong khi đó, công cuộc giải phóng PN ở Việt Nam đã đạt được nhiều thành quả đáng kể. Ở các thành phố, hầu hết PN đi làm ngoài xã hội như chồng, không ít trường hợp có địa vị xã hội và thu nhập bằng hoặc hơn chồng. Khi việc ngoại tình hết đường chối cãi, các ông chồng hứa sửa chữa nhưng chỉ ít lâu sau lại đâu vào đấy và người vợ không tha thứ nữa, họ nộp đơn ra tòa.

Ở Ấn Đô, nữ tiến sĩ xã hội học Imtiaz Ahmad nói: “Ở Ấn Độ hôm nay, PN không chấp nhận những điều vô lý như họ từng phải chịu đựng từ nhiều đời. Thậm chí ở những vùng công giáo toàn tòng mà cách đây không lâu ly hôn còn bị ngăn cấm, nay tòa án cũng xử ly hôn, ngay cả với những lá đơn chỉ có một chữ ký”.

Bà Irma Hutabarat, chủ tịch Hội Bảo vệ PN, Giám đốc Trung tâm nghiên cứu Gia đình và PN ở Indonesia cho biết: “PN ngày nay không thể ngồi chờ đàn ông giải phóng mình, muốn được giải phóng, phải đấu tranh”.

Ở Malaysia, nữ luật sư Kamar Ainiah khẳng định: “Khi ly hôn xảy ra, nhiều PN có khả năng nuôi con thậm chí không cần sự hỗ trợ của chồng cũ. Nhưng, không phải chỉ vì thế họ muốn ly hôn mà còn vì họ đã được trang bị những kiến thức về hôn nhân và gia đình”.

Alya Rohali, nữ diễn viên nổi tiếng ở Indonesia đã quyết định kết thúc cuộc hôn nhân bất hạnh của cô sau năm năm chung sống, và bây giờ ở tuổi 28, Alya tuyên bố: “Chúng ta cần chứng minh rằng có thể thành công về mọi phương diện mà không cần phải có đàn ông”.

Sự ly hôn gia tăng còn vì giới trẻ đòi hỏi ngày càng cao. Uthaiwan Jamsutee, một nhà nghiên cứu gia đình ở Thái Lan nói: “PN ngày nay biết sống cho mình hơn. Nếu xảy ra mâu thuẫn trong hôn nhân, đầu tiên họ quan tâm đến quyền lợi của chính họ thay vì nhường nhịn đối tác. Trong nhiều vùng của châu Á, ngày càng ít cảnh kể lể trong nước mắt của những người vợ bị chồng đối xử tệ bạc, họ sẵn sàng viết đơn ly hôn”.

Nếu năm 1975, có 6.810 đôi vợ chồng Nhật Bản ly hôn sau 20 năm chung sống thì năm 2002 là 45.553, gấp khoảng sáu lần. Bà Atsuko Okano, tác giả cuốn Cuộc hôn nhân hoàn hảo viết: “Bạn tìm được người bạn đời lý tưởng thì bạn hạnh phúc nhưng nếu tôi không tìm được người như thế, tôi cũng có thể hạnh phúc khi sống một mình”.

Không còn cách nào khác, người đàn ông phải quen dần với thực tế mới này. Ở Nhật Bản, những người chồng bị từ bỏ hầu hết đang bối rối với cuộc sống một mình. Chuyên gia tâm lý Hiromi Ikeuchi, tác giả nhiều cuốn sách về hôn nhân ở Nhật nhận xét: “Đàn ông đối phó với ly hôn kém hơn PN. Phần lớn họ không những chỉ mất vai trò người chồng mà mất luôn cả vai trò người cha. Đó là nỗi đau kép của họ”.

Trung bình sức chịu đựng hôn nhân bất hạnh của người phụ nữ châu Á ngày nay vào khoảng chín năm trước khi ly hôn. Đó là hồi chuông cảnh báo cho những đàn ông không muốn mất vợ?

Theo truyền thống, đa số PN châu Á yêu và tôn trọng người bạn đời. Nhưng, lịch sử đã sang trang, ngày nay họ không còn sống sau tấm mạng che mặt và tự bằng lòng với sự phụ thuộc vào chồng. Theo tính toán của nhà xã hội học Ikeuchi, trung bình sức chịu đựng hôn nhân bất hạnh của người PN châu Á ngày nay vào khoảng chín năm trước khi ly hôn. Đó là hồi chuông cảnh báo cho những đàn ông không muốn mất vợ?

(Theo Phunuonline)
| edit post